Tiền bạc là của con,
Địa vị là tạm thời,
Vẻ vang là quá khứ,
Sức khỏe là của mình.
Cha mẹ yêu con là vô hạn;
Con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo;
Cha mẹ ốm con nhòm một chút
hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái;
Cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.
Nhà cha mẹ là nhà con;
Nhà con không phải là nhà cha
mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời
coi việc lo liệu cho con là nghĩa
vụ, là niềm vui, không mong báo
đáp.
Chờ báo đáp là tự làm khổ mình...
Chờ cho con sự trưởng thành là
để báo hiếu..."